Bài Viết Liên Quan :
Vũ Trụ Xóm Trọ : Vụ Mất Trộm Nhanh Nhất Trong Lịch Sử
Thế là mình đã trọ học được gần một tuần rồi đấy !!!
Có thể nói : Cuộc sống ở xóm trọ gắn liền mật thiết với cái bể nước (!!!)
Mô hình chung của các xóm trọ là một dãy nhà xây san sát, công trình phụ có thể khép kín (trong phòng) hoặc chung – những căn mà khép kín – có nhà vệ sinh bên trong phòng thường có giá thuê cao hơn – nên sinh viên nghèo – nhất là con trai – chuyện tắm giặt, vệ sinh đơn giản – thường chọn những dãy phòng trọ có chung công trình phụ để thuê : Bình thường xóm trọ sẽ có một dãy nhà vệ sinh riêng, nằm ở trong góc, hoặc đối diện dãy nhà trọ, đi kèm là một bể nước bằng bê tông lớn, tất cả các hoạt động tắm giặt, nấu nướng hàng ngày đều xoay quanh chiếc bể nước – có thể nói : Bể nước chính là trung tâm văn hoá, thể thao gải trí thông tin và truyền thông của bất cứ xóm trọ nào …
Không giống như những xóm trọ khác – hệ thống điện nước ở nơi này cực kỳ phức tạp và rắc rối (!!!)
Từ đầu xóm đến cuối xóm có đến 3 cái bể nước – mỗi bể lại có chức năng & nhiệm vụ khác nhau :
Chiếc “bể nước” đầu tiên nằm ngay đầu xóm, nằm bên trái, cạnh cửa ra vào – bể không có van nước, chỉ có một đường ống duy nhất dẫn nước vào, muốn sử dụng phải kiễng chân, dùng gáo múc nước từ miệng bể ra ngoài (!!!) nói là cái bể cho dễ hình dung : Chứ thực ra đó là miệng một chiếc giếng nước cũ, được xây bằng bê tông, cao ngang đầu người : Sau khi chiếc giếng bị lấp ông chủ nhà đã lát một lớp xi măng dưới đáy, khoan một đường ống dẫn nước máy vào, đập một tấm tôn lên miệng giếng : Thế là có ngay một chiếc “bể nước” theo đúng nghĩa (!!!)
“Bể nước” này có thiết kế rất đặc biệt : Đó là đường ống dẫn nước máy vào bể đi ngầm dưới đất – Thay vì chảy thành dòng từ miệng bể xuống, nước theo đường ống đi ngầm dưới đất, qua lỗ được khoan ở đáy bể, phụt ngược từ dưới đáy bể lên trên : Lúc đầu mình cực khó hiểu về cách thiết kế đường nước này : Rõ ràng là rất bất cập – vì với cách thiết kế bể nước đã mang tính chất tận dụng miệng giếng bê tông cũ, thì chỉ cần dẫn một đường nước từ ngoài chảy vào miệng bể là xong (!!!) khi đầy nước thì khoá vòi lại – đằng này chủ trọ vừa phải đi ống ngầm dưới đất, vừa phải khoan xuyên thành bể – rất mất công (!!!) Nhưng sau một thời gian ở trọ mình mới nhận ra : Đây chính là cái bể nước đặc biệt nhất xóm trọ : Vì mặc dù nước máy ở Hà Nội chỉ có vào nửa đêm, nhưng mỗi buổi sáng thức dậy bể nước đầu xóm luôn có một mực nước cố định – 2/3 chiếc bể, không thừa không thiếu (!!!)
Hoá ra vì đường nước vào nằm dưới đáy bể, nên vào nửa đêm áp lực nước máy trong thành phố là mạnh nhất – đẩy nước sạch vào bể : Khi lượng nước đạt 2/3 thì áp lực nước trong bể cân bằng với lực đẩy trong đường ống, nước không đẩy vào thêm nữa , đến gần sáng lão chủ nhà chỉ việc thức dậy khoá van là xong – cho nên mặc dù là bể duy nhất có nước máy chảy vào : Nhưng suốt thời gian ở trong xóm chưa bao giờ thấy bể bị tràn nước, và cũng chỉ có một lượng nước cố định dùng trong ngày mà thôi – vì tính chất này mà chiếc bể nước được anh chị em trong xóm quý như vàng, nước đun nấu ăn uống đều được lấy ở đây (!!!)
Bể nước thứ 2 nằm cuối dãy nhà đầu tiên, là một chiếc bể bê tông hình chữ nhật rêu phong cũ kỹ dùng để chứa nước mưa, chiếc bể này được xây dựng sau, có lẽ trong quá trình cải tạo từ khu bếp thành phòng trọ, nên có đường ống dẫn nước mưa từ mái ngói vào bể, có van nước chảy ra ngoài đầy đủ, mà mùa hè Hà Nội thường ít mưa, thành ra bể này mặc dù chuẩn mực : Nhưng thường cạn nước …
Nước mưa ở thành phố lớn cũng chẳng sạch sẽ gì : Nên được cư dân xóm trọ dùng để giặt quần áo – tuyệt nhiên không ai dám tắm rửa ăn uống gì bằng nước này (!!!)
Nằm tít trong cùng là chiếc bể ngầm, bể này thì chịu không ai biết nguồn nước ở đâu ra, chỉ thấy lúc nào cũng đầy nước, chỉ cần cúi người, khua tay múc vài gầu lên là có nước : Vì nguồn nước không rõ ràng, thỉnh thoảng lại có “mùi lạ” nên cư dân xóm trọ chỉ dám múc nước từ bể ngầm lên dội nhà vệ sinh (!!!)
Việc dùng nước cũng lắm gian truân : Vì bể nước sạch duy nhất đầu xóm thường hết nước rất nhanh, và sáng sớm khi đầy nước cũng chẳng dùng được ngay vì áp lực nước đẩy vào ban đêm khiến cặn lắng nơi đáy bể phun lên rất nhiều, phải đợi khoảng một hai giờ đồng hồ sau khi ông chủ nhà khoá van cặn mới lắng xuống, khi đó nước mới trong và mới có thể múc từ miệng bể ra sử dụng được , còn bể chứa nước mưa thì có cực nhiều loăng quăng : Nhu cầu sử dụng nước vào buổi sáng thường gia tăng – nên nếu hôm nào bận mà không tích trữ được một xô nước sạch trong phòng – thì không đánh răng rửa mặt mà vẫn phải đi làm đi học là chuyện như cơm bữa (…)
Thế mà có gia đình thuê trọ trong xóm đã sống với nguồn nước như vậy cả chục năm nay, kể cũng khâm phục (!!!)
Suốt tuần đầu tiên ở trọ : Do mới đến, chưa có “kinh nghiệm” nên việc phải vác “mặt mộc” đến trường với mình diễn ra thường xuyên (!!!)
Thời điểm đó : Với một tấm lòng nhiệt thành của tuổi trẻ, muốn thay đổi mọi thứ : Buổi sáng ngày cuối tuần mình đã cởi trần, mặc mỗi cái quần đùi, cầm bàn chải sắt, gáo nước, xô chậu chui vào lần lượt hai cái bể nước kỳ cọ nửa ngày – cái giếng đầu tiên là vất vả nhất, vì bùn đất tích tụ đã lâu, lại không có van xả , cọ bể xong phải dùng gáo múc, hất từng xô nước bẩn, đục ngàu ra ngoài : Nguyên ngày hôm đó, cả xóm trọ không có nước sạch để dùng …
Nhưng từ ngày chủ nhật, và thời gian về sau – cho đến khi mình rời xóm trọ : Nước sạch có thể dùng vào bất cứ lúc nào …
Khỏi phải nói : Cả xóm đều nhìn mình bằng một con mắt khác (^
(…)
Kể từ khi “Cải tạo” bể chứa nước cũng được một thời gian, cuộc sống trọ học cũng dễ thở hơn, và nhất là các anh em trong phòng trọ ngày càng lầy hơn, không còn ngoan hiền như những ngày đầu nữa …
Do vị trí là phòng đầu tiên, ở gần bể nước sạch nhất : Nên gần như phòng mình độc chiếm giếng nước sạch – ban đầu anh em trong phòng cũng khá “tiết kiệm”, chỉ dùng nước sạch để nấu nướng, đun nước uống – dần đà anh em chiếm luôn cái bể, lấy nước rửa bát, giặt quần áo, và lầy nhất là nửa đêm mặc xịp ra giữa cổng tắm gội tại chỗ luôn mà không thèm xách nước vào trong nhà tắm chỗ bể ngầm nữa (!!!)
Mình hay tranh thủ gội đầu vào buổi trưa, còn tối thì mới đóng quần đùi ra tắm lộ thiên cùng các đàn anh trong phòng – thế là bớt được một công đoạn, vừa tiết kiệm thời gian, còn cầm gáo dội đầu cho các thanh niên được nữa, các tiền bối thích lắm !!!
Cư dân xóm trọ thấy thế cũng chỉ biết lắc đầu lè lưỡi …
(…)
Trong xóm trọ thường có nhiều đồ đồng nát vất đi : Nào là vỏ lon cô ca, chai lọ mắm muối, đôi khi là thùng mì tôm …vv Trước trong xóm có một chị đồng nát thuê trọ, “cây nhà lá vườn” trong xóm vừa hở ra là chị khuân hết – được một thời gian chị quỵt tiền trọ chuồn mất – thành ra có một dạo chai lọ vỏ lon chất đống một góc không ai thèm lấy … Được cái ở thành phố mạng lưới đồng nát rất đông, mỗi buổi trưa các chị lại đi lùng sục khắp các ngõ ngách : Các chị rất thích lục đồ trong xóm trọ sinh viên, vì toàn là hàng free, sinh viên thảo tính, các chị chỉ cần xin là cho, còn nhà chủ thì họ bán (!!!)
Một buổi trưa nọ, một chị đồng nát đạp xe qua xóm trọ, đúng lúc thấy mình vất lon Bò Húc – Như có linh cảm nghề nghiệp , chị phanh chiếc xe đạp kít lại, đống chai lọ chất sau xe theo quán tính va chạm loảng xoảng, chị phi vào xóm mình (!!!) Vừa vào chị đánh mắt sang trái theo hướng lon bò húc mình ném, phát hiệnh ra đống chai lọ chất đống trên thùng mì tôm Hảo Hảo rách nát : Chị mừng quýnh, khuân tất cả lên xe …
Từ đó cứ định kỳ vài hôm, chị lại lượn lờ qua xóm, mình để ý chị hay chọn đi tuần vào giữa trưa, nhẽ vì trưa nắng như đổ lửa, người dân trốn trong phòng tránh nắng hết, sinh viên trẻ khoẻ cũng không chịu nổi nắng, nên chị dễ bề hoạt động : Từ khi có chị đồng nát, bãi rác góc tường sạch sẽ hơn hẳn, vì cứ hở thứ gì ra là chị ôm đi hết, có dạo mình bỗng nổi hứng tích trữ vỏ lon, xếp vào một bịch nilon riêng, khi nào gặp thì đưa chị, chị thích lắm – thường cầm luôn cả mấy bịch rác sinh hoạt của mình đi vất hộ – chị bảo tiện đường đem ra bãi rác vất cho : mãi sau này mình mới biết chị hay lén ném túi rác ở góc cột điện ngay đầu ngõ 72 (!!!)
Chị đồng nát (New) không biết từ khi nào, dần như trở thành một thành viên của xóm trọ …
Bỗng một dạo trong xóm hay bị mất cắp vặt : Ban đầu là bà bán xôi, chạy quanh khắp xóm hỏi xem có thấy gói mì chính, chai dầu ăn, hũ bột canh đang dùng dở trong bếp đâu không ?! Nghĩ có ai trong xóm mượn ,mình lúc đấy đã cùng anh em trong phòng chuyển từ nấu nướng chăm chỉ sang ăn cơm bụi – thành ra cũng chẳng để ý mấy (…) Sau mấy hôm lại nghe ông anh games thủ phòng bên cạnh chửi bới, bảo lúc trưa vừa mở cửa phòng đi vệ sinh quay lại đã thấy mất nguyên thùng mì tôm mới mua (!!!) Mình nghe cũng hơi hoảng, bảo quái trong xóm trọ có trộm – mà trộm gì toàn đi chôm mấy thứ lặt vặt – nhẽ trộm này không phải trộm thường – có cá tính (!!!)
(…)
Hôm nhập học, mình được cô bạn thân tặng cho chai dầu gội đầu Romnano – Romnano hồi đấy đối với sinh viên là thứ gì đó quý giá còn hơn tiền : Vì ở quê toàn gội bồ kết, dầu gội thỉnh thoảng đầu bẩn lắm mới ra cửa hàng tạp hoá mua gói dầu gội đầu về gội – dầu gội chai lớn, ,mà lại hương thơm nam tính – thì quá là sịn (!!!)
Khỏi phải nói mình cất giữ chai dầu gội như cất vàng, dấu kín trong ngăn kéo tủ – còn thay đổi vị trí cất thường xuyên để hai ông anh ở cùng không tìm được, việc gội đầu vào buổi trưa cũng nhằm mục đích tương tự – mình vốn tốt tính : đồ được tặng mà, lại còn con gái tặng nên không thể chia sẻ dễ dàng được (!!!)
Buổi trưa nọ trời nắng như đổ lửa – mình như thường lệ lôi đồ nghề ra bể nước đầu nhà gội, mình có hẳn một cái giỏ kéo khoá, bên trong nào là khăn mặt vuông, khăn bông lớn trùm đầu, bàn chải đánh răng, dao cạo râu các kiểu – xắp xếp gọn gàng chỉnh chu – tính mình vẫn vậy ,tất nhiên không quên lôi chai dầu gội Romano hương thơm nam tính sịn mới dùng được vài lần dấu dưới gầm giường đem ra theo : Mình múc nước từ bể ra lưng một chiếc xô màu đỏ, thêm hai gáo nước cho vào chậu rửa mặt, cầm lọ dầu gội quý giá bóp ra một lượng dầu nhỏ, hương thơm nồng nàn kỳ bí toả ra ngào ngạt, lọ dầu gội quý giá vẫn còn khá nhiều, cầm rất nặng tay, mình cẩn thận với tay để lọ dầu lên thành bể nước, vì sắp tới phải thay đổi chỗ dấu lọ dầu, mình định cất trong ngăn tủ đựng quần áo, nên cố ý để chỗ cao – tránh nước văng vào lúc gội (!!!) ngay khi xoa đều lên mái tóc bù xù của mình, bọt dầu gội có bay một chút vào mắt, khiến mình phải nhắm tịt mắt lại, bọt dầu gội mềm mại cuốn trôi mọi vẩy gầu, mái tóc bù xù của mình phút chốc mềm mượt cứ như dùng Sunlsilk (!!!)
Sau khi xả hết bọt trên tóc, mình cẩn thận dội thêm một lần nước, rồi dùng khăn vuông lau mặt, khăn bông trùm lên đầu thấm nước giúp tóc khô tự nhiên
Việc gội đầu đã xong, không biết là do nước sạch, hay dầu gội sịn mà cảm thấy tâm hồn bỗng cảm thấy thư thái lạ kỳ, mình xắp xếp đồ đạc vào chiếc túi lưới có khoá kéo , bắt đầu từ khăn mặt, bàn chải, cốc nước …v.v tuần tự và cẩn thận từng thứ như khi lấy chúng ra, đến lúc ngẩng lên để lấy lọ dầu gội đầu quý giá thì ơ kìa, không thể tin vào mắt mình, lọ dầu gội đã không còn ở vị trí cũ (!!!)
Mình cực kỳ hoảng loạn, đi tìm khắp nơi đều không thấy, nghĩ có khả năng lọ dầu quý giá bị rơi xuống bể nước, mình cởi áo nhảy cả vào bể nước mò cũng không thấy, nắng trưa hè như đổ lửa, mồ hôi vã ra như tắm, mình tiếp tục tìm kiếm trong vô vọng
1 giờ đồng hồ trôi qua, đã đến giờ lên giảng đường, mình lúc này chấp nhận đã mất chai dầu gội quý giá (!!!) được cái mình dễ thích nghi với mọi hoàn cảnh – dù là ngặt nghèo nhất – chấp nhận là một chuyện, còn tìm nguyên nhân cho việc bị mất cắp lại là chuyện khác, mình bắt đầu hồi tưởng, xắp xếp lại toàn bộ quá trình kể từ lần cuối thấy chai dầu gội, mình đã nhìn thấy những gì, nghe thấy những gì, hành động ra sao
Trong dòng hồi tưởng lúc mình vừa dội gáo nước đầu tiên, bên tai nghe văng vẳng tiếng rao quen thuộc :
“ Ai nhôm đồng sắt thép vỏ chai bán đê ê ê ê … “
#DrKitchen