Nhiệt Tình Cộng …
Một câu chuyện xảy ra vào quãng thời gian mình đang học năm học thứ 5 trường Đại Học Y Hà Nội. Năm thứ 5 mình đang học chuyên khoa lẻ, cũng là năm “định hướng nghề nghiệp” khi sinh viên cứ khoảng 2-4 tuần sẽ luân chuyển qua một chuyên khoa khác nhau (thay vì 4 chuyên khoa lớn Nội-Ngoại-Sản-Nhi như những năm học khác) Thời điểm câu chuyện diễn ra mình đang trực bên Bệnh Viện Sức Khỏe Tâm Thần Trung Ương – Bệnh Viện nằm trong khuôn viên Bệnh Viện Bạch Mai – phía cổng Phương Mai : Trực bên Tâm Thần do đặc thù bệnh nhân – sinh viên thường bị “nhốt” trong bệnh viện, không được tự do ra ngoài, nửa đêm thằng bạn hồi cấp 2 đi uống rượu say về “tổ lái” ngã sõng xoài đâu đó đoạn Láng Hạ, đầu có đội mũ bảo hiểm nên không sao nhưng cằm thì … cầy dưới đất nên rách một đường dài (!!!) May mà có 1 vài người dân bên đường tốt bụng giúp đỡ “sơ cứu” và “sát trùng” “băng bó” cho vết thương của nó rồi (!!!) Mình bảo nếu vết thương không quá nặng lại được sơ cứu rồi thì về nhà nằm nghỉ, sáng sớm qua bên Cấp Cứu Ngoại Bạch Mai rồi mình dẫn đi nhờ các bác sĩ Ngoại “khâu” cho (…)
Gần sáng thì mình được “thả” bên viện Tâm Thần, bèn chạy qua gặp nó ở Ngoại Bạch Mai
Và Câu Chuyện Bắt Đầu :
NHIỆT TÌNH +
Cứ mỗi khi hứng lên là mình lại thích hành văn dài dòng thêm nến từ ngữ đả kích hài hước ..v.v .Hôm nay cũng thế .Nhưng thôi cố gắng nói ngắn gọn lại vậy :
Chuyện là đêm qua đang trực bên viện Tâm Thần (cả đêm nghe bệnh nhân gào rú cầu trời khấn phật đốt hương nghi ngút khấn vái kêu than ầm ỹ trong viện… !!!) thì nhận được tin thằng bạn mình say rượu vừa ngã xe rách cằm và được 1 “người tốt bụng” nào đó “sơ cứu” cho rồi (nghe loáng thoáng là vết thương không đáng ngại và đã được sát khuẩn khá kỹ lưỡng …v.v tình hình có vẻ ổn )
Lúc đấy cũng là nửa đêm rồi.
Vì đang trực bên viện Sức Khỏe Tâm Thần nên mình (bị nhốt), đành bảo thôi còn mấy tiếng nữa là trời sáng, chạy qua Cấp Cứu Ngoại Bạch Mai rồi tao trực Tâm Thần xong chạy qua dẫn đi khám xem cụ thể thế nào …
Nói thật lúc đấy cũng không còn cách nào khác, vì mình ở trong phòng trực, còn ngoài cửa bệnh nhân tâm thần thò thò que hương qua khe cửa vào “hun khói” sinh viên với bác sĩ trực ở bên trong ….
Đấy là những câu chuyện … hết sức bình thường khi trực ở Bệnh Viện Tâm Thần (!!!)
Sáng hôm sau mình từ bên viện Tâm Thần chạy ra, gặp thằng bạn ở bên Cấp Cứu Ngoại thì thấy cằm cu cậu rách 1 đường dài … Là vết thương hở, lộ cả 1 góc xương hàm dưới ra (bóc lớp băng gạc phía ngoài ra là nhìn ngay thấy một phần xương hàm dưới “trắng trắng” lấp ló). Và điều hài (thú vị) nhất là đêm qua có cái người “tốt bụng” nào đó lại đi “Sát trùng” bằng cách dội nguyên cả chai Xamh methylen (dung dịch sát khuẩn màu xanh rất đặc trưng) vào vết thương hở của anh chàng …
Xanh-methylen tuy là 1 chất sát khuẩn, tuy nhiên chỉ được dùng ngoài da (bôi vết trợt, vết thương ngoài da) và nhất là các vết loét nông, vết bóng nước (như thủy đậu chẳng hạn) vì Xanh-methylen hút nước mạnh, làm khô vết thương, set-khít tổn thương …vv
Nhưng chính vì là chất sát khuẩn mạnh, nên tuyệt đối không được bôi vào vết thương hở, các tổn thương sâu lại càng không được bôi, vì khiến bệnh nhân rất sót, chưa kể phá hủy tế bào, ngăn cản hình thành mô hạt, cản trở quá trình liền vết thương …vv
Đằng này, cậu bạn bị đổ nguyên một đống Xanh-methylen vào vết thương
Thế là cái chất màu xanh đấy, nó kết hợp cùng đất cát bẩn trong vết thương, cùng với máu và dịch vết thương “ngấm vào” và
“lên màu”
“màu xanh” đẹp thôi rồi – còn hơn cả đi săm !!!
Nhưng có lẽ còn có “tí cồn” trong người, từ lúc bị ngã đến lúc “bị sơ cứu” bằng Xanh-methylen : Anh chàng chả thấy đau đớn gì …
Đến lúc trời gần sáng vào bệnh viện mới thấy … hơi nhưng nhức (!!!)
Mình đưa thằng bạn qua cấp cứu Ngoại Bạch Mai – định bụng nhờ mấy anh Nội Trú Ngoại “khâu” vèo cái xong (!!!) Ai dè đi đến đâu các anh bác sỹ nội trú với sau đại học chửi mình “như cún” đến đấy vì cái tội ngu, lại còn tưởng do mình mang tiếng học Y (lý do là mình vẫn mặc nguyên bộ Bloue có logo trường ĐH Y Hà Nội từ đêm qua trực tâm thần chạy qua) mà lại bôi Xanhmethylen bung bét lên vết thươn hở cho bạn như thế à ???!!! Nghe chửi muối hết cả mặt – nên mình phải vừa đi vừa thanh minh mấy lần !!!
Vào phòng tiểu phẫu bên khoa cấp cứu ngoại Bạch Mai định bụng bảo nhờ anh bác sĩ nội trú trực đêm qua “khâu vèo cho phát” rồi về, do tổ mình cũng “lăn lộn” ngày đêm bên Ngoại Bạch Mai từ học kỳ 1 năm 3 nên có phần “thân quen” mình cười cười bảo : “anh ơi khâu nhanh cho thằng bạn em cái cằm với !!! ” Anh ấy từ chối bảo sang bên Răng Hàm Mặt họ khâu khéo hơn với lý do “để bảo toàn thẩm mỹ ” …
Mình nghĩ bụng bảo thầm mỹ gì nữa – khâu xong đợi vết thương lành cho nó đi “săm” luôn !!!
Sang răng hàm mặt thì tất nhiên cậu lên bàn mổ (thực ra là bàn tiểu phẫu) ngay. Hôm qua không biết uống bao nhiêu rượu nên sáng nay vẫn còn “phê lòi”, nằm lên bàn tiểu phẫu mà hơi thở vẫn nồng nặc mùi rượu : Điều dưỡng tiêm 1 ống prilocaine gây tê vào rồi mà vẫn không đủ tác dụng – cậu vẫn kêu đau.Thế là chơi cho 2-3 ống !!! Đến ống thứ 3 thì anh chàng lại thấy “tê tê” thích quá – lim dim mắt – tí thì ngủ luôn mất (!!!)
Được cái bệnh nhân này không giãy dụa kêu gào như bọn con gái , lên bàn tiểu phẫu rất hợp tác ( chắc vẫn đang phê cồn là chính )
Bác sĩ Răng-Hàm-Mặt ban đầu chưa bóc băng gạc chỗ vết thương ra (mới nghe mình mô tả thôi) tưởng … “ngon ăn” (!!!) Bảo “Chú cứ yên tâm, anh làm tí xong…” Anh ngờ lúc mở vết thương ra thấy Xan-methilen cùng với bụi đất cát bẩn và máu đông lại bám kín đen kịt vết thương, bác sĩ Răng Hàm Mặt hì hục cắt lọc vết thương một lúc lâu … dùng cả đống Ô-Xi Già, làm sạch đất cát bẩn, sát trùng bằng dung dịch Betaiodine màu vàng, rửa lại thật kỹ bằng dung dịch NaCl 0.9% (Đây mới là những dung dịch sát khuẩn được phép dùng với vết thương hở)
Mình cũng rửa tay, mặc áo, đeo găng vô khuẩn đứng bên cạnh phụ anh bác sĩ Răng Hàm Mặt và chị Điều Dưỡng phòng tiểu phẫu – gần tiếng đồng hồ sau mới xong (!!!)
Lúc cắt lọc sạch sẽ vết thương mình để ý thấy rõ góc xương hàm dưới còn khuyết 1 mảnh xương nhỏ – chẳng biết bay đi đâu rồi …
Cắt lọc kỹ thế mà mình cảm tưởng vẫn còn phần “thịt” mà xanh của Xanh-methylen (!!!)
Cũng may, cu cậu đến viện sớm, nên tính ra vẫn trong mấy tiếng đầu thì có thể đóng vết thương được …
Khâu da 12 mũi. Sinh viên nên các chị chỉ lấy tiền vật tư hết có hơn 100k thôi, lại còn “hậu mãi” thay băng và cắt chỉ trọn gói nữa chứ !!! Sướng nhá (…)
Lục túi cả 2 thằng không có tờ 100k lẻ, nên cu cậu đưa luôn tờ 500k chẵn – coi như “Cảm ơn” anh bác sĩ Răng Hàm Mặt vì công sức “Cắt lọc” vết thương + khâu đẹp (!!!)
Lúc sau hỏi ra mới biết : Trước khi gọi cho mình, anh chàng ngã ở Láng Hạ xong “đóng” thẳng xe máy chạy sang bên viện Đại Học Y chưa cần làm gì đã bị bắt “tạm ứng” 1 triệu – mà trong túi còn mỗi 500k (tất nhiên là thừa thiếu sẽ thanh toán sau – nhưng nhìn say bí tỉ thế kia kiểu gì cũng phải làm đủ các xét nghiệm rồi chụp chiếu nữa – chỉ có “thiếu tiền” trở lên mà thôi)
Bên Đại Học Y lại không có sinh viên đi thực tập – nên hoàn toàn không có ai “bảo lãnh” cho nữa …
Mãi sau mới nhớ ra “thằng bạn cấp 2” là mình nên mới gọi điện rồi chạy qua Bạch Mai
(…)
Đến chiều, khi tỉnh dậy thằng bạn soi gương và tuyên bố hùng hồn :
“Sau khi vết thương liền sẹo – tao săm luôn hình con rết vào cằm …”
Mình nghe thế vỗ đùi cái “đét” bảo :
“Hợp lý phết !!! Thằng này nhìn thế mà có khướu … nghệ sỹ
Được !!!”
Hết Chuyện
Bài Đăng Gốc Trên BGO
(Diễn đàn Bacgiangonline.nét)
Ngày : 3.6.2012
11h49AM
Hề hề , vẫn lại dài dòng rồi – thôi cũng lâu rồi mình không viết …Hôm nay thả tay tí (^
Ảnh : Thanh niên Việt Bệnh trên bàn tiểu phẫu (Vẫn còn “phê” – 2 mắt nhắm nghiền
hay a